MỘT LẦN QUÊN
Từng bước tôi đi, vết chân quen xóa nhẹ
Đọt nắng loang hồng ảo ảnh lấp trong mưa
Cánh lá lao xao hàng cây bóng vai đưa
Nghe tim thổn thức lời yêu thương...khép ngỏ !
Nhận lấy trên tay duyên xưa vầy khiếp gió
Nghe mắt môi mềm, mật ướp lấp tim khô
Ngọt, đắng thênh thang theo sóng vỗ vào bờ
Vương Mang hư huyễn xây lòng đêm vô tận
Tình Yêu nhân thế quanh nẻo đời lận đận
Đuổi bắt cơn mê sông nhánh rẽ cô đơn
Mộng cuối thật, hư soi những bóng oan hờn
Phút giây nắm bắt một lần quên muôn thuở...!
Cát Tưởng
No comments:
Post a Comment
Đóng góp ý kiến